Trời dần về chiều, mấy đám mây xám xịt vẫn không đủ che hết ánh sáng ửng vàng phía Mũi Cà Mau xa xa. Biển Tây chiều êm ả, vài hạt mưa còn sót lại rơi lác đác trên mặt biển lăn tăn sóng. Không khí trên biển đã khoáng đạt lại càng dễ chịu, mát mẻ hơn sau cơn giông nặng hạt đầu chiều. Mấy anh em đang lên đênh trên biển trong chuyến công tác kéo nhau ra hết đầu mũi thuyền ngồi hóng gió ngắm cảnh đợi tới điểm thu mẫu tiếp theo, mặt ai cũng hớn hở đầy vẻ thoải mái với cái không gian nhẹ nhàng dễ chịu ở vùng Cực Nam Tổ quốc, rồi thi nhau chỉ trỏ, bàn tán về cái cột mốc toạ độ ở Mũi Cà Mau về biểu tượng hình con thuyền căng buồm hướng ra khơi trong Đất Mũi phía xa xa. Mình cũng ở đó, nằm đung đưa trên võng, thảnh thơi tận hưởng cái an yên nhẹ nhàng cuối chiều này cùng mọi người.
Mũi Cà Mau thuộc xã Đất Mũi huyện Ngọc Hiển tỉnh Cà Mau với ba mặt giáp biển. Trên bản đồ nhìn bán đảo Cà Mau này như một mũi tên hình tam giác đang bay về hướng nam mà đỉnh mũi tên là vị trí của điểm Mũi Cà Mau này. Đây là điểm duy nhất trên đất liền của Việt Nam có thể ngắm mặt trời mọc ở Biển Đông và xem mặt trời lặn ở Biển Tây. Trong tâm thức của người dân Việt Nam, Mũi Cà Mau là một vùng đất xa xôi tận cùng Tổ quốc, nhưng lại cũng rất thân thương gần gũi trên dải đất mẹ quê hương. Vì vậy mà khi đi qua đây, trong tôi có chút gì đó háo hức, và trỗi lên cảm giác tự hào. Mỗi năm Mũi Cà Mau lại được bồi đắp và lấn xa ra biển tầm 70-80m, đây quả là một con số ấn tượng. Có lẽ tôi sẽ không cảm nhận hết được cái cảm giác ấn tượng về sự bồi lấn, về cái không gian bao la bát ngát của vùng đất Cực Nam này nếu k có chuyến công tác này. Chúng tôi đi trên biển hướng từ Gành Hào ở Biển Đông vòng qua Mũi Cà Mau hướng về phía U Minh ở Biển Tây, và luôn đi song song cách bờ 6km. Ấy vậy mà khi đến gần Mũi Cà Mau chúng tôi phải chạy bọc ra xa bờ thêm 3km nữa để tránh bị mắc cạn. Vì theo lời của anh lái tàu thì ở đây có một doi cát kéo dài từ trong Mũi Cà Mau ra phía biển rất xa.
Khu vực biển ở đây rất nông. Người dân đặt đáy - là một hình thức đánh bắt hải sản bằng cách cắm những cây cọc cao từ trên mặt nước xuống tận đáy biển rồi căng ngang những tấm lưới từ cọc này sang cọc khác, những tấm lưới cũng được thả từ gần mặt nước xuống cho tới đáy, rồi nhờ vào dòng chảy mà cá tôm sẽ trôi dần về phía đáy của tấm lưới và hằng ngày người dân sẽ kéo đáy lưới đó lên để thu hoạch cá tôm. Ở đây đáy được giăng từ gần bờ ra tít tận ngoài xa, cách bờ cả vài chục cây số. Và trên đó có hẳn những chòi nhỏ để ngư dân ở lại canh. Tôi đã thấy đáy ở nhiều nơi, cũng thấy đáy được đặt ở ngoài biển, nhưng điều làm tôi ấn tượng là đáy ở đây được đặt quá nhiều và kéo rất dài từ bờ ra tít tận ngoài xa. Và cũng vì phải tránh đáy và tránh lưới của ngư dân ở đây mà thuyền chúng tôi phải chạy vòng ra xa thêm khoảng 2 tiếng. Ấy vậy mà chúng tôi vẫn k thoát đc cảnh bị lưới quấn vào chân vịt rồi mắc cạn một lúc. Lúc bị lưới quấn vào chân vịt anh chủ ghe phải nhảy xuống cắt lưới để ghe có thể chạy tiếp, khi đó nước chỉ cao tới cổ ảnh. Cũng hơi ngạc nhiên chút vì lúc đó tàu đang cách bờ tầm 7km mà nước lại cạn như vậy.
Rồi dòng suy nghĩ của tôi cũng bị ngưng lại đôi chút khi có anh trong đoàn hét lên là có cá heo. Mọi người cùng nhìn về hướng anh kia chỉ, một lúc sau lại có một cái lưng đen sì lồi lên rồi lặn xuống, một chú cá heo thoáng qua làm tăng thêm sự thú vị cho một buổi chiều nhẹ nhàng.
Tôi lại nghĩ về Mũi Cà Mau. Trước chuyến đi này cũng có vài người bạn hỏi về thông tin đi về Mũi, nhưng bản thân tôi cũng chưa về tới đây. Đã tìm được nhiều thông tin trên mạng và hỏi thăm bạn bè. Nhưng rồi như một điều gì đó thôi thúc, vẫn muốn tự mình khám phá, nên trong chuyến đi về Cà Mau này, cũng đã nói chuyện và hỏi thăm nhiều người dân Cà Mau về cách đi về Đất Mũi và cũng có được những thông tin hữu ích. Nhưng cho tới sáng nay, khi đang lênh đênh trên thuyền đi về hướng Mũi Cà Mau, trong lúc xem bản đồ, tôi chợt nhận ra và hơi phân vân khi thấy Mũi Cà Mau chỗ đặt mốc GPS 0001 hình như chưa phải là điểm xa nhất trên đất liền về phía Nam. Mà điểm cực Nam trên đất liền hình như là ở Mũi Khai Long, một điểm mà chúng tôi vừa đi ngang qua. Vậy là lên mạng tìm thông tin. Không quá khó để tìm đc rằng Mũi Cà Mau k phải là Cực Nam mà điểm cực Nam nằm ở xã An Viên cũng thuộc huyện Ngọc Hiển. Thấy vui vui một chút như kiểu mình mới khám phá ra điều gì to lớn lắm, nhưng nghĩ lại thì thấy hơi hổ thẹn khi mang tiếng là dân đi mà tới giờ mới biết Mũi Cà Mau k phải cực Nam. Nhưng rồi nỗi buồn cũng chỉ thoáng qua khi được cơn gió biển ban chiều vỗ về, mơn man da thịt trong một buổi chiều lênh đênh trên biển không thể nhẹ nhàng an yên hơn.
Chiếc thuyền vẫn nhẹ nhàng lướt trên mặt biển êm ả, tiếng máy vẫn nổ ìn ìn, gió vẫn khẽ mơn man da thịt, và tôi vẫn nằm trên võng, đung đưa đung đưa. Chiều trên biển Cực Nam thật đẹp...
Trong hình là ảnh chụp Mũi Cà Mau hướng từ ngoài biển vào. Lúc này chúng tôi đang cách bờ khoảng 7km. Có thể thấy dải đất tận cùng của Tổ quốc như một đường kẻ màu đen nổi bật trên đường chân trời, trên đường kẻ đó bên phải là Biển Đông, bên trái là Biển Tây. Phía mép phải bức ảnh trên đường chân trời là đảo Hòn Khoai - vùng đất xa nhất về phía Nam của Việt Nam. Nhìn hòn đảo này trong bức ảnh, tôi chợt nghĩ về hình ảnh con trăn nuốt con voi trong câu chuyện Hoàng tử bé rồi bất giác mỉm cười :))
Cà Mau, 4.10.2018
Hình ảnh chụp Mũi Cà Mau hướng từ ngoài biển vào